giật mình, quay mặt đi nơi khác, từ khi nào anh lại quan tâm đến biểu hiện của người khác như vậy? Một điều mà trước đây chưa từng có. Ngay cả chính anh cũng không thể lí giải được điều đó. Cố lấy lại bình tĩnh, Đàm Âu Phong không suy nghĩ gì thêm, anh sợ rằng nếu càng suy nghĩ thì càng loạn mất thôi
“Cô nên biết rằng lần hẹn hò này là để trả nợ cho cái ôm lúc sáng hôm qua”
“Tôi biết”
“Tốt! Vì vậy cô nên biết điều m
máy chạy bộ điện
bàn bóng bàn
ột chút”
“Vâng”
Những câu trả lời hết sức ngắn gọn của Uyển Tinh khiến Đàm Âu Phong cảm thấy bực mình, giống như là trả lời cho qua chuyện vậy