Tiểu Vĩ. . . . . .” Hai người đàn ông kinh ngạc khi cô đột nhiên xuất hiện.
Tích Vĩ đóng cửa, khóa lại, rồi mới xoay đầu đối mặt với hai người đàn ông này.
“Anh biết không? P vết sẹo trên lưng của Nhứ Tiệp, đó là nguyên nhân tôi học kiếm Tây Dương.” Tích Vĩ nghiêm túc hỏi.
“Tiểu Vĩ!” Đường Tuấn Bác muốn ngăn cản cô.
“Anh Bác, em cảm thấy nên nói chuyện này cho anh ta biết, để xem anh ta quyết định thế nào.” Tích Vĩ nhìn thẳng vào Tư Luật, quan sát trên mặt anh có xuất hiện sợ hãi hay không.
Như cô mong muốn, cô thấy gương mặt thản nhiên không sợ của anh
bàn bóng bàn
máy chạy bộ
máy chạy bộ điện
ta, vì vậy, Tích Vĩ tháo xuống đề phòng với Tư Luật.
“Anh có biết bang Hào Cười không? Phùng Tư Luật.”
Bang Hào Cười? Nghe cái tên là biết bang phái này có tiếng xấu, lạ